Ai muốn giỏi?

Như một dòng trạng thái mấy hôm trước, tôi muốn kể về cái khổ của việc giỏi.

Tôi có người bác giàu có nhiều tiền. Và thế là cứ mỗi khi ai trong họ hàng gặp khó khăn túng thiếu gì là đều tìm đến bác cầu cứu như một lẽ đương nhiên. Bác giúp mọi người nhiều đến nỗi mà khi bác không muốn giúp nữa thì liền bị lên án là vô tâm, ích kỷ…

Người mẹ của tôi đảm đang tháo vát mọi chuyện gia đình. Bà không để bố mẹ chồng chê trách điều gì tới tận lúc nhắm mắt. Bà làm căn bếp lúc nào cũng ấm cúng và gọn gàng. Và bà tạo nên một người chồng cùng một đứa con vô tích sự tới mức đáng lên án.

Tôi có quen nhiều người bạn mà trong số họ thì tôi là đứa biết nhiều thứ nhất. Vậy nên mỗi khi có điều gì không biết họ lại hỏi tôi. Tôi khá mạnh mẽ trong tính cách nên thường trở thành chỗ dựa dẫm tâm sự kể lể cho nhiều người. Vậy mà những lúc yếu lòng, tôi lục tìm trong số họ để giãi bày thì chẳng kiếm được ai.

Những dòng tôi vừa kể đều là những mảng màu chúng ta đều dễ bắt gặp xung quanh cuộc sống, và cùng được chấm câu bởi bi kịch.

Giỏi giang hẳn là điều ai cũng mơ ước. Hiểu sâu biết rộng, có nhiều tiền, có nhiều mối quan hệ chẳng phải là cái đích của nhiều người sao. Vậy mà hãy nhìn xem, đi kèm với những điều ấy lại là một gánh nặng.

Trong xã hội, kẻ giỏi hiếm hơn kẻ tầm thường nhưng phải đeo một gánh nặng lớn hơn kẻ tầm thường. Lí do là vì họ giỏi, họ làm việc ấy sẽ tốt hơn, sẽ chu đáo hơn. Và xã hội mặc định giao những việc khó cho kẻ giỏi, còn kẻ tầm thường thì hãy cứ tầm thường đi.

Những người giỏi giang tháo vát phải gánh trên vai nhiều hơn trách nhiệm họ cần làm. Bạn nấu ăn ngon thì mặc định khi có cỗ mọi người ngồi chơi còn bạn đi mà cắm mặt vào bếp. Bạn nhiều tiền thì khi ai đó khó khăn cứ mặc nhiên tìm bạn mà đòi thôi. Bạn biết nhiều thứ thì sẽ trở thành cuốn từ điển thường trực cho những kẻ không biết. Bạn thích không?

Rồi có lúc bạn sẽ cảm thấy bất mãn. Bạn kiếm ra tiền bằng mồ hôi của bạn, sao cứ hở ra là mấy kẻ kém cỏi lại đòi xin. Bạn biết nhiều thì đã làm sao, mấy kẻ biết ít sao không chịu tìm tòi mà cứ tận dụng sự chịu khó của bạn. Bạn đảm đang thì bạn phải có nghĩa vụ vun vén những vụng về đang rơi vãi của kẻ khác à.

Những kẻ giỏi giang ơi, có lúc nào các bạn muốn vứt mẹ mấy cái giỏi giang đó đi không? Làm một kẻ tầm thường cho xã hội nó bớt nhòm ngó.

Mâu thuẫn thật đấy. Làm kẻ giỏi thì đời đòi hỏi, làm kẻ thường đời lại khinh cho.

Thế nên tôi có nói là giỏi vừa thôi, không là khổ đấy. Đúng mà. Xã hội này sẽ chẳng bao giờ thôi đè chặt áp lực lên những người giỏi giang tháo vát, nên nếu có thế, chúng mình bớt thể hiện bản thân đi, giấu dốt thì ngu chứ giấu giỏi chả bao giờ là dại.

Nhưng mà giấu vừa thôi nhá, giấu hết là bị đạp cmn ra khỏi đời luôn đấy. 😀

 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.